Chapter 1

icon
icon
icon

Cương đang làm dở việc nhưng nhìn đồng hồ đã 4 giờ 35 phút, như một thói quen cố hữu, Cương tắt máy tính rồi nhanh chóng rời cơ quan, lúc đi ngang qua phòng của sếp bước chân anh như chậm lại, tiếng giầy bỗng nhẹ nhàng êm ái chứ không gõ thành tiếng ở dọc hành lang như lúc trước. Cương thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy sếp đã rời văn phòng từ lâu, như vậy anh đỡ mất công xin phép về sớm. Đường Láng giờ tan tầm người và xe ken cứng, nhìn đèn tín hiệu chuyển xanh rồi lại đỏ trong khi dòng người không di chuyển được nhiều, Cương đưa tay nhìn đồng hồ rồi lộ rõ vẻ sốt ruột. Ngay khi rẽ được vào trường mẫu giáo, dựng vội xe máy ở cổng bảo vệ, Cương ngó qua lớp học của con đã thấy khóa cửa, anh nhanh chóng tới phòng trả trẻ muộn, sau khi nộp 10 ngàn cho cô bảo mẫu, các cô đã gọi tên con gái có người đến đón. Bé Nấm đang ngồi trong góc phòng chơi cùng các bạn, vừa nhìn thấy bố liền chạy ra nói trong nước mắt:


-Lần sau bố đón con sớm hơn nhé, các bạn trong lớp đều được đón về hết.


Cương xoa đầu con gái rồi an ủi:


-Bố hứa ngày mai sẽ về sớm đón con.


Bé Nấm dường như chưa nguôi ngoai nỗi buồn đón muộn, bé vừa ăn bim bim vừa hỏi tiếp:


-Sao mẹ không đón con như mẹ các bạn khác.


Cương nén tiếng thở dài nói nhỏ:


-Mẹ con bận quá nên không đi đón con được.


Hai bố con về nhà cũng là lúc trời tắt nắng, Cương tranh thủ đặt nồi cơm rồi chuẩn bị nước để tắm gội cho con gái. Đã thành nhịp sống quen thuộc, lúc hai bố con ăn tối xong, tranh thủ khi bé Nấm ngồi xem phim hoạt hình, Cương bắt tay vào dọn dẹp nhà cửa. Khi con gái ngủ say, lúc này Hòa là vợ Cương mới trở về nhà, vừa nhìn thấy chồng ngồi coi tivi, cô liền hỏi nhỏ:


-Con gái hôm nay có ngoan không anh, tầm chiều tối bên em lại đông khách nên không đón con được, nhiều lúc cũng thấy tội cho con bé.


Nghe những lời nói của vợ, bao mệt nhọc trong người Cương bỗng tan biến, Cương nhẹ nhàng nói:


-Em đi tắm rồi ăn luôn không đói.


Đêm hôm đó trước khi đi ngủ, Hòa ngồi trước bàn phấn trang điểm bôi lớp kem dưỡng ẩm rồi quay sang hỏi chồng:


-Em xin được một suất cho con vào trường điểm của quận vào năm học tới rồi, tuy nhiên họ nói đúng 2000 đô không bớt, còn muốn vào lớp chọn sẽ phải thêm 300 đô nữa. Anh xem có thu xếp được tiền không, có thể vay nóng ai đó rồi sang năm mình trả sau cũng được. Đang nằm coi bản tin thời sự cuối ngày, vừa nghe đến số tiền bỏ ra xin học cho con gái quá lớn, Cương rụt rè đề nghị:


-Gần 50 triệu bây giờ anh không biết vay của ai, thôi vợ chồng mình cứ cho con học đúng tuyến sẽ không mất tiền.


Hòa chán nản nhìn chồng rồi thở dài, cô đay nghiến:


-Anh nhìn lại bản thân mình đi, cả đời học trường làng nên hiện giờ chỉ là chân sai vặt cho mấy thằng nhãi ranh ít tuổi hơn.


Cương im lặng vác gối ra ngoài phòng khách ngủ, anh không ngờ cô vợ chân chất hiền lành ngày nào, bây giờ biến thành một người đàn bà tham tiền thích a dua chạy theo xã hội.

Bình luận