Chapter 1

icon
icon
icon

Tuấn mặc chiếc áo sơ mi hàng hiệu mới mua rồi ngắm mình trong gương với vẻ mặt đầy hứng khởi, để thêm hương vị cho một ngày mới bắt đầu, Tuấn lấy lọ nước hoa dành cho đàn ông xịt nhẹ vào cổ áo rồi mở tủ chọn cà vạt cho hợp style. Ngắm vuốt chán chê sau khi đã cảm thấy hài lòng, Tuấn phởn phơ bước ra phòng khách lấy chìa khóa xe máy để đi làm. Nhìn thấy nền nhà còn ướt vì mới được lau, Tuấn nhăn mặt khó chịu vì sợ ướt đôi tất chân, sau khi nhón chân đi vào chỗ đã khô, Tuấn vừa xỏ giầy vừa bực mình gắt lên với vợ:


- Tôi nói bao lần rồi mà cô không thèm nhớ, nếu muốn lau nhà cũng phải đợi tôi đi làm, mới sáng ra đã bực mình.


Hoàn đang hì hụi lau nhà, bất chợt cô giật bắn mình khi nghe thấy tiếng quát của chồng, lúc Hoàn ngẩng mặt lên đã thấy Tuấn bước ra khỏi nhà và đóng sầm cửa lại một cách giận dữ. Dù chồng Hoàn đi rồi, nhưng căn phòng vẫn sực nức mùi nước hoa, mùa keo xịt tóc và những vết giầy in hằn nơi cửa ra vào. Trong phòng ngủ có tiếng trẻ con khóc, Hoàn vội chạy vào dỗ con, lúc đứa bé lại ngủ tiếp giấc ngủ còn dang dở, Hoàn cầm điện thoại nhẹ nhàng ra phòng khách rồi lục tìm danh bạ.


Cô ngồi bần thần nhìn vào màn hình cảm ứng của điện thoại, số máy được cô đặt tên trong danh bạ là Boeing 787 đang hiện hữu trên màn hình như mời gọi. Khi chiếc đồng hồ quả lắc treo trên tường kêu cạch một tiếng rồi thong thả điểm 8 tiếng chuông, Hoàn bấm số và đợi trả lời từ Boeing 787, nhạc chuông vừa nổi lên chưa hết bài, đầu dây bên kia đã có người hồi âm nhanh chóng, có lẽ họ đang đợi Hoàn gọi.


Tiếng một người phụ nữ tự tin vang lên:


- Chào em, chị biết rồi em cũng sẽ gọi, vậy em chốt số bao nhiêu và nhắn giúp chị số tài khoản.

Bình luận