Chapter 1

icon
icon
icon

6 giờ sáng, nghe tiếng đồng hồ báo thức reo, như mọi ngày Ngân ra ban công và ngồi thiền trong vòng 30 phút, sáng sớm tinh mơ nên không khí trong lành cộng với tiếng chim hót trên những cành cây khiến cho tâm hồn con người trở lên thư thái để bắt đầu một ngàylàm việc mới đầy hứng khởi. Khi những tia nắng sớm rọi vào người, Ngân bước vào nhà tắm và thư giãn dưới vòi hoa sen, đây là thói quen mà cô có được từ sau khi lập gia đình, hồi mới cưới nhau, hầu như sáng nào hai vợ chồng cô đều có sở thích tắm chung vào mỗi sáng. Từ ngày Tùng chồng cô được bổ nhiệm làm giám đốc vùng, phụ trách 12 tỉnh phía Bắc, các chuyến công tác liên miên của chồng khiến đôi lúc Ngân thấy chạnh lòng vì cảm giác hụt hẫng.


Đúng 7 giờ 30, Ngân mặc bồ đồ công sở rồi lấy thỏi son tô nhẹ lên đôi môi, đây là thỏi son màu cánh sen mà cô thích nhất, nó là quà tặng của chồng sau chuyến công tác châu Âu. Ngắm mình trong gương lần cuối, Ngân nở nụ cười hài lòng, cô khép cửa phòng ngủ rồi đi xuống dưới nhà, bố chồng Ngân đã dậy từ sớm và đang tưới mấy chậu cây cảnh trong vườn, vừa dắt xe ra khỏi nhà Ngân vừa chào bố chồng và nói:


Chiều nay chồng con đi công tác về, bố đừng cắm cơm vội, con sẽ về sớm và đi chợ.


Ông Thái nghe con dâu nói vậy khẽ gật đầu rồi tưới nốt mấy chậu cây đang khô héo vì thời tiếng nắng nóng. Nghe thấy tiếng xe máy xa dần, ông Thái dừng tưới cây để lên gác dọn dẹp và thắp hương cho vợ trên bàn thờ ở tầng 3 của ngôi nhà.


Xe đang dừng chờ khi đèn đỏ ở ngay ngã ba, lúc này Ngân mới sực nhớ đến tập hồ sơ mà cô để trên bàn trang điểm, lúc xuống dưới nhà do vội nên cô đã quên mất. Nhìn đồng hồ thấy vẫn còn thời gian, Ngân vội quay xe về nhà để lấy, không thấy bố chồng ở dưới nhà, Ngân vội mở cổng và đi lên phòng, thấy phòng ngủ hé cửa Ngân định bước vào nhưng cô bỗng sững người lại, dù kinh ngạc nhưng cô vẫn nhẹ nhàng bước xuống dưới nhà và dắt xe máy ra cổng rồi mới nổ máy chạy về cơ quan.


Cả ngày hôm đó Ngân như người mất hồn, việc quên tập hồ sơ bị sếp phê bình cũng không làm cô bận tâm.


Thấy Ngân như vậy, Thoa là đồng nghiệp ngồi bên cạnh trêu:


Gớm, chồng mới đi công tác có hai tuần mà nhìn mặt mày ngơ ngác lắm, thôi trưa nay tao mời đi ăn, nghe Thoa nói vậy Ngân khẽ gượng cười không nói câu nào.


Đúng tầm trưa, cơn mưa rào bất chợt khiến tiết trời chuyển sang mát dịu, Ngân và Thoa cùng tập yoga ngay tầng 12 của tòa nhà đang làm việc, trong lúc tập Ngân đã ướm hỏi Thoa:


Nếu vợ chồng tao vay được tiền mua căn chung cư gần cơ quan, mày có nhờ xin được một suất ngoại giao không?


Nghe Ngân nói vậy, Thoa ngạc nhiên hỏi lại:


Nhà mày đang ở đẹp như mơ, cả đời tao chỉ mong được xuống mặt đất mà không có điều kiện, sao tự dưng mày lại nghĩ đến chuyện bán nhà lên chung cư?


Tao không bán, nhà đó bố chồng vẫn ở, tao muốn hai vợ chồng ra ở riêng. Nghe Ngân nói vậy, Thoa tròn mắt nhìn bạn rồi lẩm bẩm; con này sướng quá hóa rồ, lấy chồng đã không phải chịu cảnh “mẹ chồng nàng dâu”, bố chồng còn khỏe mạnh, lương hưu cao lại rất tâm lý và trợ giúp cho hai vợ chồng nhiều thứ.

Bình luận