Vì sợ đi muộn lại không đến lượt xem bói, chưa đến 6 giờ sáng tôi đã bị vợ đánh thức để mò đến nhà thầy Hanh. Trời tối đen như mực, vợ chồng tôi không kịp ăn sáng đã vội đưa nhau xuống mạn Lĩnh Nam. Dưới ánh đèn đường hiu hắt, những con phố im lìm như còn đang ngái ngủ. Bởi vì ngày cuối cùng của năm, lượng người đổ về quê ăn tết từ mấy hôm trước khá nhiều, không còn cảnh tắc đường như mọi ngày. Xe chạy khoảng 30 phút đã đến nhà thầy Hanh, khác với dự đoán của tôi, nhà của thầy xây kiến trúc kiểu hiện đại. Ngay trước hiên nhà thầy, có hai hàng ghế băng dài bằng nhựa composite với đủ sắc màu khác nhau. Nếu không nói đây là nơi xem bói, chắc nhiều người sẽ lầm tưởng phòng khám bệnh của một ông bác sĩ nào đó. Đang ngồi uống co ro cho đỡ lạnh, bà vợ tôi bước lại với vẻ mặt hớn hở rồi khoe; May quá, do chịu khó đi sớm, nên nhà mình xếp thứ 8, đợi thầy ngồi thiền đến bảy giờ sẽ bắt đầu cho gọi theo số thứ tự để vào coi bói. Biết tính vợ mình, nên tôi không buồn đụng chạm đến cõi tâm linh của thị nữa.
Đi xem bói nhưng bà vợ tôi diện bộ quần nâu sồng
như đi lễ chùa vậy, thoáng chút ngần ngừ, thị đưa tôi giữ hộ chuỗi tràng hạt.
Đây là chuỗi tràng hạt được thỉnh từ bên đất Phật Bhutan ở tận dãy Himalaya về, nghe nói chuỗi tràng hạt này rất
thiêng vì được các cao tăng đắc đạo bên đó làm lễ trì chú. Chính vì thỉnh chuỗi
tràng hạt này về, nhà tôi mất đúng ba tháng chỉ ăn cơm với đậu phụ rán, lạc
rang hay hôm nào sang lắm có thêm quả trứng tráng vì hết sạch tiền. Như hiểu được sự
thắc mắc của chồng, bà vợ tôi khẽ thì thào; Thầy là người am hiểu Phật pháp, nhỡ
chẳng may ngài nhìn thấy chuỗi tràng hạt rồi lại xin vì thích quá, lúc đó tặng
thầy cũng dở mà không tặng cũng ngại. Nghe vợ trình bày như vậy, tôi đành đeo tạm
chuỗi tràng hạt quí lên cổ. Ngồi bên ngoài thấy buồn chán, tôi đi tản bộ ra khu
vườn của thầy Hanh. Chính giữa khu vườn có kê một bộ bàn ghế bằng đá, chắc là
nơi thầy hay ngồi đọc sách và thưởng trà, rõ khéo ngay trên bàn có bày sẵn một
bộ ấm chén. Trời bắt đầu hửng nắng xua tan đi cái giá lạnh của buổi sáng sớm,
tôi ngồi xuống ghế đá rồi nhẩn nha rót một chén trà để thưởng thức, tuy uống
trà nhưng tôi vẫn luyến tiếc về giấc mộng vàng đêm qua, nếu không bị bà vợ phá
ngang, biết đâu…Đang chìm đắm trong suy nghĩ, bất chợt tôi nghe thấy tiếng nói
rụt rè phía sau lưng: - Dạ mẹ con em
xin đến lễ thầy. Tôi quay lại thấy
có hai mẹ con đang đứng cạnh gốc cây khế, họ chắp tay nhìn tôi với vẻ mặt thành
kính. Bà mẹ cũng tầm tuổi tôi nhưng vẫn còn nhuận sắc, cô con gái khoảng ngoài
20 tuổi rất xinh đẹp. Điều khiến tôi giật mình, sửng sốt vì khuôn mặt cô gái đó
giống y chang cô bé tiếp viên trong mơ của tôi vào tối qua. Tôi thầm nghĩ; Chết
thật, từ giấc mơ bỗng thành cuộc tao ngộ tương phùng rồi đây. Biết rõ hai mẹ
con nhà này nhầm tôi với lão Hanh, nhưng tôi vẫn ra vẻ đạo mạo chỉ vào chiếc ghế
đá mời họ ngồi. Của đáng tội, chắc họ nhìn tôi đeo chuỗi tràng hạt nom cũng ra
dáng thầy bói. Người mẹ nhấc ấm trà để sang một bên, sau khi đặt tờ 500 ngàn
vào chiếc đĩa để ngay trước mặt tôi, người mẹ bắt đầu rụt rè trình bày: - Bẩm thầy, con
gái em năm nay vướng vào yêu đương. Thầy xem giúp cháu đường tình duyên có được
suôn sẻ không, nếu cháu giống em thì khổ một đời.
Bình luận