Chapter 2

icon
icon
icon

Thôn Hạ năm nay được mùa khiến đường làng ngõ xóm trải một thảm rơm vàng óng, khi mùa màng bội thu cũng là lúc những người nông dân tạm quên đi nhọc nhằn một nắng hai sương, họ bắt đầu lo việc dựng vợ gả chồng cho con cái. Vốn là xã thuần nông nên bà con suy nghĩ đơn giản và thực chất, nhà nào sinh con trai đều quan niệm, khi có con dâu tức là thêm một lao động khi vào thời vụ, chưa kể họ sớm có cháu bồng cháu bế ở tuổi mấp mé ngũ tuần. Ngược lại nhà có con gái tự hào vì có chàng rể, lúc cần công to việc lớn sẽ thêm người gánh vai đỡ đần, chưa kể gả con gái sớm như tháo được ngòi quả bom nổ chậm, hoặc thực tế hơn đỡ mất tiền mua gạch xây miếu thờ bà cô tổ. Dòng họ Tống ở thôn Hạ đã mấy đời độc đinh, chính vì thế lúc cậu con trai vừa tròn đôi tám, ông Tống Phước Hạo đã nhờ các bà thím trong họ tìm xem có đám nào vừa đôi phải lứa, ông muốn vợ mình sẽ đánh tiếng là vừa.

 

Dòng họ Tống nhà ông phiêu dạt từ Triệu Sơn, tỉnh Thanh Hóa đến vùng đất Vũ Thư tỉnh Thái Bình này hành nghề phù thủy tính ra được tám đời, tuy nhiên điều khiến thầy phù thủy Tống Phước Hạo luôn cảm thấy phiền muộn trong lòng không biết thấu tỏ cùng ai, đó là cậu con một Tống Phước Thiên nhất quyết không chịu nối nghiệp tổ tông. Nhằm tránh mặt bố mình, suốt mùa hè Tống Phước Thiên  trốn về quê ngoại trên Tuyên Quang, anh chàng thích theo mấy người cậu ruột vào rừng xẻ gỗ, nói chính xác đi làm lâm tặc, chính vì việc này khiến vợ chồng ông bất hòa suốt. Ngay khi vụ mùa đã gặt xong, thầy phù thủy Tống Nhiên Hạo bắt vợ lên Tuyên Quang để triệu hồi con trai về Vũ Thư để lo việc lấy vợ sớm. Theo suy tính của ông thầy phù thủy Tống Phước Hạo, nếu dòng họ Tống bị đứt gãy sự nối nghiệp từ người con trai, lúc đó ông sẽ tính đến việc truyền nghề cho đứa cháu đích tôn của mình để truyền tử lưu tôn nghề phù thủy.

Vợ ông thầy phù thủy chưa kịp lên Tuyên Quang thì tin dữ ở đó bay về, con trai ông trong lúc chạy trốn khỏi sự truy bắt của lực lượng kiểm lâm không may ngã xuống vực tử nạn. Ngày đón thi hài đứa con duy nhất về quê nhà an táng, ông Tống Phước Hạo được mấy người em vợ tiết lộ, nếu như chỉ ngã xuống vực chắc Tống Phước Thiên vẫn bảo toàn mạng sống, tuy nhiên súc gỗ vàng tâm lao theo khiến vị công tử họ Tống hồn lìa khỏi xác. Ngồi chết lặng bên cạnh quan tài của con trai, ông thầy phù thủy Tống Phước Hạo hỏi lại:

-Vậy súc gỗ vàng tâm đó hiện nay ở đâu.

Người em vợ của ông thầy phù thủy nói:

- Súc gỗ đã tịch thu rồi, em nghe một tay kiểm lâm nói sẽ xin mua về đóng quan tài.

-Cậu có biết tay đó tên là gì, nhà ở đâu không, ông Tống Phước Hạo chất vấn.

Một người em vợ khác mau mắn trả lời:

-Tay đó là Trần Hải Nam nghe nói người làng Văn Xá ở dưới xuôi.

 

Sau ngày làm lễ cúng 49 ngày cho con trai xong, ông thầy phù thủy quyết định nhập thất trong 100 ngày để tu luyện, mọi việc hàng ngày ông không bận tâm đến, khách khứa đều miễn tiếp đón. Do quen với công việc huyền bí và tâm linh của chồng, bà vợ ông hàng ngày vẫn đều đặn thắp hương trên bàn thờ người con trai xấu số, nhiều lúc nghĩ đến đám bạn cùng trang lứa bắt đầu học để ôn thi tốt nghiệp, đứa thì xung phong nhập ngũ khiến lòng bà thêm tan nát. Năm đó ngay khi vừa giao thừa xong, khi đất trời giao hòa làm một để chào đón tết Nguyên Đán, thầy phù thủy Tống Phước Hạo bốc một nắm đậu đen rồi hướng mặt về ngôi sao Bắc Đẩu, ông lẩm nhẩm đọc thần chú bằng tiếng Phạn từ đêm mùng một cho đến qua ngày rằm tháng giêng, mỗi lần đọc đúng 49 lần câu thần chú.

Đúng ngày giỗ đầu của con trai, thầy phù thủy Tống Phước Hạo đã dùng một lá bùa có chữ Phạn dán vào mặt một hình nhân thế mạng, đây là hình nhân có ghi đầy đủ tên tuổi và quê quán người kiểm lâm đã tham gia truy bắt Tống Phước Thiên cùng đám lâm tặc. Sự mất mát đứa con duy nhất khiến ông thầy phù thủy đã bất chấp tất cả, giờ đây trong đầu ông chỉ nung nấu suy nghĩ trả thù cho con trai, dù biết rằng có ngày bị nghiệp quật. Đặt hình nhân thế mạng của kiểm lâm Trần Hải Nam giữa các ngọn nến đang cháy, thầy phù thủy Tống Phước Hạo dùng hai tay bắt quyết còn miệng niệm thần chú bằng tiếng Phạn đúng 7 x 7 = 49 lần, sau đó ông cắm đúng 9 x 9 = 81 cây kim khắp dọc hình nhân. Tiếng chuông gọi âm binh của thầy phù thủy lúc khoan lúc nhặt, trong ánh sáng khi mờ khi tỏ, buổi lễ hoàn tất cũng là lúc hình nhân bắt đầu chảy máu không ngừng, ông thầy phù thủy châm lửa đốt lá bùa rồi dí vào hình nhân cho đến khi mọi thứ hóa tro tàn.

Bình luận