Sáng sớm đợi Cương phơi xong chậu quần áo, Hòa đưa chiếc balo màu hồng cho bé Nấm rồi nhắc chồng:
-Hôm nay ngày 20.10, hai bố con nhớ mua quà tặng mấy cô giáo không lại quên.
Cương gật đầu cầm tay bé Nấm ra khỏi nhà không muộn, trái với sự tất bật của hai cha con, Hòa tắm gội khá lâu trước khi ra khỏi nhà. Nghề gội đầu khiến cô được thoải mái về thời gian, hôm nào sớm nhất cũng phải 9 giờ Hòa mới mở cửa hàng, bởi vì ban ngày khách đến cắt gội không nhiều, nhưng sau giờ tan tầm lúc chiều, khi đó cửa hàng luôn đông vui tấp nập. Hòa thấy mình đúng khi chọn đối tượng phục vụ chủ yếu là nam giới, do những khách hàng này thường dễ tính và hay có tiền bo hậu hĩnh. Cửa hàng mở chưa lâu, ông khách đầu tiên đã ló mặt vào, nhìn khuôn mặt bóng nhẫy của khách quen, Hòa đon đả mời chào. Trời mùa Thu khiến cho cái nắng hanh hao đến khô người, khách nằm lim dim mắt thả hồn theo đôi bàn tay điệu nghệ của Hòa đang gãi trên đầu, liếc nhìn quán giờ này không có ai qua lại, bất chợt ông khách đưa tay bóp mông của Hòa rồi cười một cách nham nhở. Có lẽ đã quen với việc này, Hòa mỉm cười gạt tay ông khách háo sắc rồi hỏi:
-Việc em nhờ anh đến đâu rồi.
Ông khách cười hềnh hệch rồi nói nhỏ:
-Em yên tâm, chắc chắn con gái em sẽ có một suất vào lớp chọn của trường đó, ở đâu tuyển sinh kiểu gì anh không biết, nhưng ở đây anh nói là được.
Ôm ấp sờ soạng nhau mãi cũng chán, ông khách ghé tai Hòa nói nhỏ:
-Anh chịu hết nổi rồi, em đóng tạm cửa hàng mấy tiếng, sau đó anh em mình ghé qua khách sạn ở cuối đường thư giãn chút.
Hòa mỉm cười ỡm ờ:
-Thôi mới sáng ra ai lại vội thế, anh nhớ đưa tờ giấy quyết định về đây cho em, lúc đó em sẽ cho anh bò lê dưới nền nhà.
Ông khách nhếch mép nói sẵng, anh không giống thằng chồng bất tài vô dụng của em, anh nói được làm được nên em đừng chắc lép như vậy. Tự nhiên mất cả hứng, thôi anh đi massge cho đỡ bực. Nhìn sắc mặt của khách, Hòa vội dịu dàng lên tiếng làm lành trước. Thôi được rồi, anh qua nhận phòng trước rồi nhắn tin cho em, người đâu mà tính nóng nảy thế không biết. Cửa hàng gội đầu vừa đón vị khách đầu tiên, nửa tiếng sau đã cửa đóng then cài để cô chủ nhỏ còn đi hú hí. Trong lúc ông khách quen vào nhà tắm, Hòa ngồi trang điểm lại khuôn mặt rồi mặc lại váy áo chuẩn bị quay về cửa hàng, dù sao bây giờ cũng đến giờ ăn trưa. Không đợi ông khách kịp mặc quần áo, Hòa thản nhiên mở ví của vị đó lấy luôn hai tờ năm trăm ngàn rồi mở cửa phòng, đã thành lệ bao giờ cũng kẻ trước người sau chứ không đi cùng nhau để tránh phiền phức. Hòa vừa ló mặt ra ngoài, ngay lập tức cô nhận ngay một cái tát như trời giáng của chồng mình, không kịp lau máu ở miệng trào ra, Hòa đã cuống quit ôm chặt lấy chồng rồi luôn miệng van xin khi thấy chồng lao vào trong phòng tắm. Bằng tất cả sự uất hận bị dồn nén, Cương cầm chiếc cốc thủy tinh đập vào đầu kẻ đã tằng tịu với vợ mình, trận đòn thù chỉ chấm dứt khi nhân viên nhà nghỉ liều mình xông vào can ngăn, cùng với đó là sự có mặt của hai người cảnh sát khu vực.
Bình luận