Chapter 3

icon
icon
icon

Cương ngồi trên chiếc ghế bỏ không ngoài bãi giữa sông Hồng, ngay dưới chân anh có ba vỏ lon bia vứt chỏng chơ kèm theo đó là hơn chục đầu mẩu thuốc lá. Cuộc đời Cương như thước phim quay chậm, kể từ ngày tốt nghiệp đại học Thương mại, so với lứa bạn cùng khóa học ngày đó, Cương may mắn khi xin được vào một cơ quan thuộc Bộ Công Thương. Có công ăn việc làm cũng là lúc Cương quen biết rồi yêu Hòa, đám cưới được tổ chức sau khi hai người yêu nhau được có 5 tháng, phần vì Cương muốn ổn định cuộc sống, phần vì gia đình Hòa giục cưới sớm cho được tuổi. Sáu năm lập gia đình sống trong yên ổn, Cương không còn hoài bão hay nhiệt huyết như ngày mới ra trường, do anh biết có phấn đấu làm tốt công việc cũng không được ghi nhận, bởi trưởng, phó phòng đều là con ông cháu cha. Ngược lại với Cương, vợ anh từ một cô gái quê chân chất đã biết nắm bắt cơ hội, Hòa mở tiệm cắt tóc gội đầu thư giãn, trong môi trường đó Hòa được tiếp xúc với nhiều kẻ lắm tiền nhiều của, lâu dần Hòa đâm chán chồng bởi đầu óc cô luôn có sự so sánh. Chính Cương không ngờ mình bị vợ căm sừng bao lâu nay, mọi việc chỉ bung bét khi Cương nhận được cuộc điện thoại của người bạn học cũ. Anh bạn này được ngày trốn vợ đi nhà nghỉ cùng tình nhân trong giờ làm việc, ai dè lại gặp vợ của Cương. Người ta nói oan gia ngõ hẹp cũng không sai, ngay khi nhìn thấy Hòa vào nhà nghỉ với điệu bộ lén lút, anh bạn của Cương đã gọi điện và nhắn địa chỉ nhà nghỉ.


Cương lặng lẽ rít điếu thuốc khi trong lòng ngổn ngang như mối tơ vò, sau khi ngồi tại đồn công an đúng 24 tiếng, Cương bị phạt hành chính rồi cho về, rất may cho anh là tên nhân tình của vợ đã từ chối đi khám chấn thương và thưa kiện. Trời bắt đầu tối sầm, Cương hít một hơi thật sâu rồi đứng lên quay về nhà, những bước chân đầy mạnh mẽ cùng bộ mặt cương quyết như báo hiệu về một sự thay đổi. Lúc bước vào nhà, Cương tránh nhìn thẳng vào ánh mắt ngây thơ của bé Nấm, bởi ánh mắt của con gái chỉ khiến anh cảm thấy đau lòng. Cương thu dọn quần áo cho vào va ly, trước khi rời khỏi tổ ấm của mình, Cương đặt tờ đơn ly hôn có chữ kí của mình trước mặt vợ rồi kiên quyết nói:


-Cô hãy mau kí vào lá đơn để giải thoát cho nhau.


Bỏ lại sau lưng tiếng van xin của vợ, tiếng khóc gọi bố của con gái, Cương cắm đầu đi thẳng, trước mắt anh sẽ quay về tá túc ở ngôi nhà của mẹ mình ngay phố Thanh Nhàn. Nhìn thấy Cương lầm lũi bước vào trong nhà, do đã được con dâu gọi điện thú nhận mọi chuyện xảy ra, nên khi anh vừa ngồi phịch xuống chiếc ghế, mẹ Cương đến bên cạnh cậu con trai út, bà thở dài nói nhỏ:


-Trẻ con đâu có tội mà phải gánh nghiệp cho người lớn, là đàn ông con nên có tấm lòng rộng lượng và biết tha thứ. Mày vẫn còn dại lắm con ơi.

HẾT!

Bình luận