Chapter 1

icon
icon
icon

Bà cụ Vân chống gậy châm rãi bước trên đường làng, ai đi qua nhìn thấy bà cụ đều dừng lại chào hỏi vài câu. Hôm nay ngày rằm nên cụ ra chùa tụng kinh từ sớm, khi nắng lên quá đỉnh đầu cụ mới về nhà, vừa đẩy cổng bước vào sân, mấy đứa cháu nội đã reo ầm lên:


- Bà về rồi, bà có mua quà cho bọn cháu không, đứa bé nhất cỡ 4 tuổi cũng lạch bạch chạy ra mếu máo nói với bà nội:


- Cháu đói quá.


Bà Vân từ tốn mở túi nylon lấy ra hai chiếc oản và nửa đĩa xôi gấc, đó là lộc nhà chùa bà đem về chia cho các cháu, mấy đứa trẻ đói bụng từ sáng nên vồ lấy tranh nhau ăn, thằng cu bé nhất ngoạm miếng oản rõ to lên bị nghẹn, bà Vân lấy cho cháu cốc nước uống rồi bước vào nhà, dù ngoài sân nắng chói chang nhưng trong ngôi nhà vẫn bốc mùi ẩm mốc, bà Vân mở các cửa sổ cho nắng chiếu vào nhà.


Đang nằm ngủ bị nắng rọi vào mặt, Linh là con trai bà Vân ngồi dậy bực bội nói với mẹ:


- Mới sáng bảnh mắt bà đã mở toang cửa làm tôi không ngủ được, người ta vừa chợp mắt chẳng may gió lùa bị cảm thì sao, nói xong Linh bước ra chiếc bàn uống nước với chiếc ấm tích ngửa cổ tu một hơi, dường như vẫn chưa tỉnh ngủ y bèn ra cửa lấy chiếc điếu cày làm một bi thuốc lào, Linh vừa phả khói vừa lim dim mắt trong khi người thì dựa vào chiếc cột chống, lũ trẻ đang ăn thấy vậy thì reo lên vui vẻ:


- Bố lại say thuốc lào rồi, mặc cho lũ trẻ vây quanh nhưng Linh vẫn đang nhắm nghiền mắt, sáng ra y chưa ăn gì lại bắn bi thuốc lào nên không gượng được, bà Vân Linh đầy ngao ngán, không nói ra miệng nhưng bà biết ông con trai đã ngồi xóc đĩa cả đêm bên nhà lão My chột ở cuối làng, chính vì con trai bà bê tha rượu chè cờ bạc nên đứa con dâu đã âm thầm bỏ đi biệt xứ để lại cho bà phải nuôi ba đứa trẻ lít nhít.


Lúi húi cơm nước xong, bà Vân bê mâm cơm lên nhà đã không thấy ông con trai đâu, cả ba đứa trẻ đều đồng thanh mách bà nội:


- Bố cháu cắp chai rượu đi xuống quán đình rồi.

Bình luận