Chapter 2

icon
icon
icon

Lão My chột ngồi co chân trên chiếc trường kỉ, lão vừa uống rượu vừa coi phim chưởng bộ do thằng con trai vừa đi thuê về, trước mặt lão là đĩa xương đầy có ngọn do lão vừa gặm xong, ngửa cổ nốc hết chỗ rượu trong cốc, lão buông một tiếng cụt lủn:


- Dọn.


Nghe bố nói vậy con bé Nhài vội bưng mâm bát ra ngoài giếng để rửa, ở trong nhà bố nó và ba thằng anh trai lộc ngộc nằm coi phim với nhau. Con bé Nhài là út nhưng mọi việc đều đến tay nó, mấy thằng anh trai nếu không đi đánh nhau thì cũng hay mò sang sân chùa ngay kế bên để hái trộm xoài, trộm ổi mang bán, nhiều lúc bà Thanh sợ hãi nói với mấy thằng giời đánh nhà mình:


- Sao lại đi ăn trộm của chùa, phải tội chết, nghe mẹ nói vậy cả ba thằng con đều cười hềnh hệch, lão My quát vợ một trận:


- Có tội thì lội xuống ao, đói rã họng còn nhiều chuyện. Biết tính vũ phu của lão chồng nên bà Thanh đành im lặng mặc kệ cho mấy bố con nhà lão tác oai tác quái.


Ngày trước mấy đứa con nhà lão My đều đước cắp sách đến trường, nhưng không đứa nào học quá lớp ba.


Có lần đi họp cho con về, lão gọi vợ ra nói:


Con nhà này học lắm cũng toi cơm, thời buổi này “văn hay chữ tốt không bằng học dốt lắm tiền”,  dẹp hết không cần học, cứ ra phố kiếm tiền là có tất, vậy là cả ba thằng đều bỏ học lêu lổng, con bé Nhài chăm chỉ nhất nhà nên đã học tới lớp 7 rồi, nhiều lúc ngồi uống rượu trên phản lão My chột lại lè nhè nói với con gái:


- Bố cho mày học nhiều như vậy cũng vì cô giáo mày có cặp mông mẩy căng, nói xong lão lại cười khùng khục.


Ngày nào cơm tối xong, Nhài cùng mẹ lại xuống gian nhà dưới, trong lúc Nhài chong đèn học bài, bà Thanh lại lúi húi khâu vá, gian nhà trên được lão My tổ chức thành 2 chiếu xóc đĩa ăn tiền, khi khách đã có mặt đông đủ, lão My chột sai ba thằng con ra ngoài canh chừng, để yên tâm lão còn thả đàn chó dữ ra canh cửa. Tiếng lành đồn xa, khách từ Hải Phòng về, khách từ Thanh Hóa ra khiến cho sới bạc của lão My chột luôn đông khách, riêng số tiền hồ thu của khách mỗi đêm cũng thừa đủ cho lão và ba thằng con giời đánh không phải làm gì mà vẫn sống phong lưu nhất làng Văn Xá này, các con bạc quen lệ, cứ nghe thấy tiếng chuông chùa, tiếng gõ mõ tụng kinh sớm của sư cụ bên chùa vọng lại là tan đám bạc, lúc này đường làng vẫn vắng vẻ còn trời chưa sáng rõ mặt người, chỉ có đám chó sủa râm ran khắp từ đầu làng tới cuối làng tiễn chân những con bạc khát nước.

Bình luận