Chapter 6

icon
icon
icon

Con gà trống thiến bèn đưa bàn tay phải với những ngón tay như quả chuối mắn cho tôi xem, liếc thấy bàn tay gã này có đeo mấy chiếc nhẫn vàng to sụ, tôi nghiêm mặt nói ngay với gã:


- Ông nên nhớ “nam tả nữ hữu”, hãy đưa tay trái cho tôi xem.


Nghe tôi nói vậy, gã bèn gật gù khen; Công nhận thầy cũng là người có nghề. Đang chuẩn bị phán, bất chợt bà vợ tôi ở đâu lù lù hiện ra, bà giục ngay:


- Em được thầy xem bói xong rồi, bây giờ vợ chồng mình về còn chuẩn bị cơm cúng tất niên. Vừa nhìn thấy con gà trống thiến ngồi lù lù trước mặt, bà vợ tôi đã xuýt xoa:


- Bẩm thầy, chắc thầy ra ngoài vườn cho thư giãn phải không, ở trong nhà mọi người đang đợi thầy vào coi tiếp. Thôi xong rồi, hóa ra con gà trống thiến béo tốt chính là lão Hanh thầy bói, có lẽ lúc tôi mải phán cho hai mẹ con nhà kia, gặp lúc lão đi tè nên bị tóm sống. Đôi mắt ti hí của lão Hanh nhìn tôi như giễu cợt, như mỉa mai, khiến tôi chỉ muốn có lỗ nẻ mà chui xuống.


Có lẽ phải mất vài phút định thần lại, tôi mới tươi cười nói với con gà trống thiến:


- Khỏi cần xem tay, nhìn qua tôi cũng biết thầy có quý tướng rồi.


Trên đường về, bà vợ tôi vừa ngắm các cây đào quất đang khoe sắc ven đường vừa thắc mắc:


- Ông làm gì mà mặt thầy có vẻ sưng lên vậy.


Tôi vừa chạy xe vừa trả lời bà vợ:


- Tôi định cướp nghề của lão chứ sao nữa, hóa ra chỉ bốc phét cũng làm giàu được.


Mặc cho bà vợ ngồi sau đang kinh ngạc, tôi quyết định dấn thân vào sự nghiệp tâm linh, bắt đầu ngay từ những ngày đầu năm mới. Tự dưng tôi cảm giác như hai tờ 500 ngàn đang nóng ran trong túi quần, có lẽ đó cũng là điềm báo hiệu sự may mắn của tôi đang tới.


HẾT!

Bình luận