Chapter 3

icon
icon
icon

Sư ông thức giấc từ sớm, theo thói quen người ngó sang chỗ ngủ của chú tiểu Hân nhưng thấy chăn màn còn nguyên vị trí của ngày hôm trước, ngài khẽ thở dài đoán ngay đệ tử của mình lại ham chơi không về, âu cũng là duyên với nhà Phật của y không có. Sư ông cầm chổi lặng lẽ quét sạch lá rụng ở sân chùa, mặc dù đây là công việc thường ngày của tiểu Hân, nhưng y ham chơi lười làm khiến ngài luôn phiền muộn. Đúng 25 năm về trước, ngày đó sư Ông mới về trụ trì ngôi chùa làng chưa lâu, trong một buổi sáng giá lạnh cuối tháng 12, hôm đó nghe tiếng trẻ con khóc lạc cả giọng ngoài cổng chùa, sư Ông mở cổng thấy một đứa bé bọc trong chiếc chăn cũ kèm theo một mẩu giấy nhờ nhà chùa cưu mang đứa trẻ. Vốn là người tin vào chữ DUYÊN của nhà Phật, mặc dù nhiều người biết tin đứa bé bỏ rơi ngoài cổng chùa là bé trai nên xin nhận làm con nuôi, tuy nhiên sư Ông quyết định nuôi dạy chú tiểu thành người. Nhớ lại khi nhặt đứa trẻ lúc trời vừa hừng đông, sư Ông đã đặt tên chođứa trẻ là Hân, với hàm ý chứa chan niềm vui, cho những khởi đầu tốt đẹp.

 

Bước vào gian tam bảo để gõ mõ tụng kinh, sư Ông thoáng giật mình khi thấy tiểu Hân đang quì trước bàn thờ Phật, nhìn bộ dạng của đệ tử, người khẽ thở dài vì biết y vừa gây ra chuyện lớn. Sau khi thỉnh chuông gõ mõ, sư Ông nhẹ nhàng khuyên giải; Con hãy quay đầu là bờ, phải xem đây là một sự hướng thiện, hãy buông bỏ mọi sân si thù hận cho sự quay trở về bến giác.Trước những lời răn dạy, tiểu Hân quì sụp xuống chân vị sư phụ của mình, đến lúc này y chỉ biết nói ngắt quãng; Con phải rời xa sư phụ một thời gian dài, cuộc đời này con đã phụ lòng của người răn dạy. Con không nhìn thấy nẻo bờ hướng thiện, bởi lẽ do vô minh nên con không chạm tới được sự giác ngộ. Nghe tiểu Hân nói vậy, vị trụ trì đưa tay lần tràng hạt nhớ về quãng thời gian trước đây, tiểu Hân lớn lên dù được tận tình chỉ dạy, nhưng y thích giao du cùng đám thanh niên hư hỏng trong làng. Việc uống rượu, cờ bạc phạm vào giới luật của đệ tử ở bên ngoài, sư Ông biết hết nhưng trục xuất tiểu Hân khỏi chùa, việc đó sẽ khiến y thêm lầm đường lạc lối. Số tiền thập phương công đức hàng năm bị lấy trộm trong chùa, sư Ông biết tiểu Hân đã nướng hết vào chiếu bạc ở nhà lão Kha lé cuối làng, âu đó là nghiệp chướng do y tự mang.

 

Chưa đến 8 giờ sáng ngôi chùa làng đã đông người hiếu kì đứng xem vòng trong vòng ngoài, lực lượng công an xã kết hợp cùng công an Huyện đã đọc lệnh bắt khẩn cấp đối tượng Thích Minh Hân can tội đánh bạc, giết người và cướp của. Mặc dù lực lượng chức năng khám xét chỗ ở, tuy nhiên số tiền do tiểu Hân vơ trên chiếu bạc không biết y tẩu tán ở đâu. Tiểu Hân dù tay bị còng số 8 cùng hai người công an kẹp chặt hai bên, nhưng trước khi rời khỏi ngôi chùa gắn bó bao năm, y đã hướng về phía sư phụ của mình rồi bò rạp và đập đầu xuống sân chùa ba lần như lời tạ lỗi.

Bình luận